TÌNH MẸ …

Để tôi kể cho các bạn nghe một câu truyện ngắn, một câu chuyện mà tôi đã được đọc ở đâu đó lâu lắm rồi, tôi cũng không nhớ mình đã đọc được ở đâu nhưng nó luôn nằm trong tâm trí tôi, câu chuyện về bồ nông mẹ và những chú bồ nông con, chuyện kể rằng:

Một ngày nọ có một con bồ nông mẹ bay về tổ sau một ngày đi kiếm ăn nhọc nhằn. Nhưng mà trời mùa đông thật tai ác, cá tôm thì lặn thật sâu còn ếch nhái lại đi ngủ thật sớm. Hôm nay, trong cái diều to của nó chẳng có gì. Nó không tìm được chút thức ăn nào để đem về cho những con bồ nông con. Nó đang bay ngược gió. Nó kiệt sức, nhưng nó vẫn cố tìm về tổ, về với các con. Khi bồ nông mẹ về đến nhà, những con bồ nông con theo thói quen lại nháo nhác vươn cổ lên tìm mẹ – tìm mồi, chúng đưa mỏ của mình lấy “mồi” trong diều của mẹ. Hôm đấy bồ nông con vẫn được no bụng nhưng mẹ chúng thì đã kiệt sức quá rồi, chúng không biết rằng đấy là bữa ăn cuối cùng mẹ có thể dành cho chúng, bồ nông con đã mãi mãi mất đi mẹ của mình.

 

Câu chuyện đã thể hiện sự hy sinh cao cả của bồ nông mẹ cho các con nhưng qua đó cũng thể hiện sự vô tâm của lũ trẻ. Chúng coi rằng việc mẹ mang thức ăn về cho mình là hiển nhiên và không màng gì đến dáng vẻ mệt mỏi của mẹ. Cuối cùng thì chúng đã phải trả giá vì sự vô tâm ấy, bởi sau bữa ăn đó thì chúng không còn mẹ ở bên nữa rồi.

Đâu đó trong tâm trí ta bất chợt bị đánh thức, chúng ta giật mình nhận ra rằng chúng ta đã quá quen với việc có mẹ ở cạnh bên, hằng ngày lo cơm nước, dọn dẹp và ầu ơ câu hát cho ta từ khi còn tấm bé. Đến khi lớn lên mẹ vẫn cứ lo con ngủ có đủ giấc không? Con ăn có ngon miệng không?

Có lẽ bản thân của mẹ cũng quên mất tự hỏi bản thân mình những điều trên, mẹ quên đi sức khoẻ của chính mình chỉ vì chăm lo cho những đứa con của mẹ. Khi con còn thơ dại, con giúp mẹ việc nhà, lau cái chén, quét cái nhà, phơi cái áo cái quần… Lớn lên thêm một chút, khi con biết đi xe rồi, con lại chở mẹ đi loanh quanh phố phường, đi  đông đi tây, đi đến bất cứ nơi nào mẹ muốn, đi đâu cũng được miễn là có mẹ ở sau xe của con. Rồi sau này khi mẹ già đi, sức khoẻ của mẹ sẽ không còn như trước, con lại càng muốn chăm lo cho sức khoẻ của mẹ hơn, hi vọng mẹ mãi luôn vui cười hạnh phúc.

Mẹ cứ thật yên tâm mẹ nhé, dù mẹ có quên đi việc chăm lo cho chính bản thân mình thì cũng có con ở đây rồi, hãy để con và Trường Sinh Linh Chi cùng nhau chăm sóc cho mẹ, mong mẹ một đời an yên. Mừng ngày của mẹ.

                                                                                                                                                Hoàng Thảo Hương